“Giọt tình lặng lẽ lâm râm
Hòa trong nỗi nhớ ươm mầm tương tư”
Miên man giấc mộng cô bên rừng vắng
Mắt nhạt nhòa như chực sẵn dòng tuôn
Khỏa nhớ nhung đang xâm tiếm cõi hồn
Vẫn nuối tiếc bao nụ hôn … bỡ ngỡ
Đêm đã khuya ánh sao trời rực rỡ
Bỗng lắng chìm trong giọt thở chiều xưa
Giấu tâm tư mang nặng vết hương thừa
Mơ dĩ vãng những lọc lừa lịm chết
Tình đã qua … dấu yêu … nào đã hết
Xót xa lòng … quặn nát trái tim côi
Chút men nồng sao mặn đắng bờ môi
Còn sót lại những bồi hồi lệ tủi
Tháng ngày trôi tưởng chừng … ôi ngắn ngủi
Suốt đời nầy lầm lũi chốn lặng yên
Giữa núi đồi … gác lạnh … nỗi niềm riêng
Xin thanh thản gởi lụy phiền theo gió
Tiềm thức ơi ! mi nỡ nào mở ngõ
Xao động tràn dâng ngập thuở yêu nhau
Vẫn đam mê vẫn quyến luyến đượm màu
Máu âm ĩ … cho tim trào loạn nhịp …
Vẫn yêu em và yêu ngàn muôn kiếp
Tương tư buồn da diết … chỉ vì em …
Supa Long 9/11/13
Leave a Comment