Ai kia hởi ! đừng ôm tình tuyệt vọng
Bớt đan sầu gởi gió thoảng mây trôi
Chớ dệt nhớ dập dồi theo cơn sóng
Để lạnh buồn thổn thức nhé Người ơi !
Tình còn chăng sao hờn ghen giận dỗi
Mắt thâm quầng vì tiếc nuối đêm thâu
Tai ù chát nghe nặng tiếng kinh cầu
Miệng mặn đắng, lòng rối rầu tội lỗi
Xót xa chưa khi tình chia hai lối
Đang ấm nồng xa cách vội đôi nơi
Mộng đẹp vời bỗng bão đời ập tới
Nấc nghẹn trào lệ hối hận khôn nguôi
Thảm thương ôi những chuổi ngày rong ruổi
Khổ lụy nhiều mơ mộng đuổi tình yêu
Cũng đau thương cũng oán ghét từng chiều
Khi ngoảnh lại đời đìu hiu hờn tủi
Giấc mơ tàn tình tan trong mây khói
Ước nguyện thề trộm gởi chốn mù khơi
Rồi mai kia giông tố tạm lan rồi
Hồn ngóng đợi trên đỉnh đồi Cát Bụi