Mẹ tôi nay tuổi đã già,
Tai nghe không rõ, mắt lòa chẳng tinh,
Trí nhớ sút giảm thình lình,
Bao phen mơ bóng, nhớ hình nào nguôi,
Những người đã khuất xa rồi,
Một mình nhớ tưởng từng người kêu tên,
Suốt ngày chỉ nói mình ên,
Dạy người buôn bán,làm nên cửa nhà,
Mẹ tôi lúc trẻ thật thà,
Chăm lo gia tộc, mặn mà thương con,
Lúc bé thì thật là ngoan,
Đẹp, hiền, phúc hậu, lo toan việc nhà,
Thay Ngoại những chuyện gần xa,
Giúp người, góp sức rất là thiện tâm,
Nói năng lễ phép, ân cần,
Gặp người chào hỏi, vạn lần như nhau,
Cuộc đời lắm lúc lao đao,
Nhưng tình của Mẹ đời nào đổi thay,
Mẹ tôi vất vả, dạn dày,
Nuôi đàn con nhỏ, một bầy nên thân,
Nuôi con, con lớn khôn dần,
Mẹ vui khôn xiết, chẳng cần báo ân,
Suốt đời thân Mẹ nhọc nhằn,
Chẳng than, chẳng oán, duyên căn do Trời,
Mẹ luôn niệm Phật tứ thời,
Cầu cho sinh chúng đời đời an vui,
Nhiều khi thấy Mẹ bùi ngùi,
Hỏi ra biết Mẹ không vui trong lòng,
Thế gian giặc giã, bão giông,
Trầm luân, khổ ải, long đong bao người,
Nói ra, không khỏi nghẹn lời,
Trái tim của Mẹ, sáng ngời Mẹ ơi,
Một lòng Niệm Phật, Cầu Trời,
Cầu sao cho Mẹ sống đời yên vui,
Hiếu để là nhất trên đời,
Làm con phải biết đời đời nhớ ơn,
Công Cha như núi Thái Sơn,
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chãy ra,
Một lòng thờ Mẹ, kính Cha,
Cho tròn chữ hiếu, mới là Đạo con…
Supa Long – 23 Tháng 9 2011